Chẳng dám khóc một lần cho thỏa,
Chỉ mím chặt môi ngăn tiếng nấc lòng.
Tôi ơi, em có mạnh mẽ không,
Mà giấu muộn phiền vào điệu cười nhạt thếch?
Chẳng dám say một lần cho biết,
Chỉ dám mơ màng nhìn ly rượu trên tay,
Tôi ơi, em có dám một lần say,
Để biết ai cạn chén tình đầy với em phút cuối?
Hạnh phúc đơn giản chỉ là phút giây chờ đợi,
Mà có khi cũng đau khổ bởi đợi chờ,
Tôi em, em vẫn có thể mơ,
Bởi ranh giới cuộc đời chỉ em là hiểu nhất.
Ranh giới giữa được và mất,
…là trong lòng bàn tay,
Em hãy mở ra mỗi ngày,
Nắm lấy rồi mạnh mẽ buông ngay.
Nếu đó là những điều khiến em bối rối.
Bởi khi trái tim em còn đọng những tàn tro lạnh nguội,
Của toan tính đủ đầy, của hoang mang được mất, của băn khoăn thế nào là hạnh phúc.
Nghĩa là em chưa trọn vẹn yêu thương.
Nếu không thể nắm giữ điều gì đến cuối con đường
Hãy mạnh mẽ buông tay
…và mỉm cười bước tiếp.
sưu tầm