Hôm nhà văn Nguyên Hồng giảng bài, tôi xem trong vở ghi của Trần Tự có hai câu liền nhau: Nói đến đây bố khóc. Tỉnh dậy thấy bố vẫn khóc. Quách Liêu Tôi biết nhà văn Nguyên Hồng ...
Em rất sợ khi chính mình yếu đuối Không thể kìm lòng em lại gọi cho anh Trái tim này thật sự rất mong manh Dù ngàn lần em ước mình mạnh mẽ. Em rất sợ khi biết mình không...
Em có thấy Hạ lang thang trên phố Rất vô tư với những bước chân trần Như thể tôi và em ngày nhỏ Trưa Hà thành xao xác tiếng ve ngân. Em có thấy Hạ về trong sắc phượng Thẹn...
Mẹ mất khi còn bé thơ, cuộc đời nhà thơ Nguyễn Nhược Pháp dường như luôn lẩn quất những nỗi buồn. Ông sớm ra đi vì bệnh tật. Mãi gần nửa thế kỷ sau ngày mất, người thân m...
Đêm thì dài người thì rất mong manh Biết trốn vào đâu để giấu mình yếu đuối Đôi khi chỉ cần một vài lời thăm hỏi Nhưng người ta quên, hoặc nói với ai rồi. Đêm thì dài và l...
(Ai đem tháng sáu đi đâu Để cho hạt nắng nhạt mầu vấn vương) Tháng sáu cạn vần thơ tình trăn trở Anh viết rồi đâu nỡ gửi trao ai Hạ vấn vương mưa nắng cứ đa...
Ta gửi tạ từ tháng sáu… hạ ơi, Ve kêu rạc níu chân người ở lại. Gốc phượng già bần thần ngơ ngác mãi, Ta nợ nhau rồi… nên tháng sáu chơi vơi. Bằng lăn...
Nếu buổi sáng nay thức dậy Thấy còn khỏe mạnh, bình an Giữa cuộc đời đây bệnh tật Phước hơn nhiều người thế gian. Nếu buổi sáng nay thức dậy Đất trời quang...
Có một cuộc tình xin giấu ở trong tim Chẳng bao giờ gặp chỉ nén kìm cảm xúc Mà sao khao khát giấc mơ đêm hạnh phúc Tình em và tôi là vũ khúc ngọt ngào Có một cuộc ...
Thôi, ta về trả lại Sắc tím của bằng lăng Giờ không mơ mộng nữa Tình yêu đâu vĩnh hằng! Thôi, ta về dặm lại Màu phượng vĩ năm nào Tắt tiếng ve rền rĩ Khiến l...
(Phượng Hồng rụng xuống ngẩn ngơ Có chàng thi sĩ đợi chờ người xa) Em có về phố biển với anh không Nắng tháng sáu đỏ hồng mầu Phượng Vĩ Về em nhé có chi mà s...