Từ lúc nào…chúng mình chẳng hiểu nhau Vì chuyện không đâu mà cãi nhau, hờn dỗi Em quay mặt đi lặng im và không nói Anh cũng lạnh lùng chẳng xin lỗi một câu. Từ lúc nào…mình...
Hôm nhà văn Nguyên Hồng giảng bài, tôi xem trong vở ghi của Trần Tự có hai câu liền nhau: Nói đến đây bố khóc. Tỉnh dậy thấy bố vẫn khóc. Quách Liêu Tôi biết nhà văn Nguyên Hồng ...
Em rất sợ khi chính mình yếu đuối Không thể kìm lòng em lại gọi cho anh Trái tim này thật sự rất mong manh Dù ngàn lần em ước mình mạnh mẽ. Em rất sợ khi biết mình không...
Em có thấy Hạ lang thang trên phố Rất vô tư với những bước chân trần Như thể tôi và em ngày nhỏ Trưa Hà thành xao xác tiếng ve ngân. Em có thấy Hạ về trong sắc phượng Thẹn...
Thử hỏi chiếc lá cuối mùa chiều nay tại sao lại gấy và kém xanh hơn trước sao vội vàng rơi một chiều không gió ngược hay tại lá kia cũng hiểu được ta buồn? Giá ...
Tháng tư đổ giọt ve sầu ngơ ngác biệt xuân Nốt nhạc ngân lên rồi tắt lịm trong vòm lá thẫm Vị sứ giả vô tư bỗng thấy mình lạc lõng Không có bạn bè sao hợp th...
Tháng tư rồi đọng nỗi nhớ về nhau Hoa gạo đỏ vẫn giữ màu tươi rói Hoa xoan tím đã hết lời mời gọi Hoa sưa còn muốn nói tới lời yêu Tháng Tư về ta đón đợi ...
Tháng tư về em đã biết hay không Nắng gắt hơn cho phượng hồng rực rỡ Hòa theo đó tiếng ve nào nhắc nhở Hạ sang rồi nức nở buổi mình xa Tháng tư này con phố nhỏ...