Không thể nào con quên được ngày xưa Cha ngồi quạt để Mẹ ru con ngủ. Cánh võng chao đổ mùa hè ra cửa Tiếng đàn ve đệm nhạc khúc à ơ… Con giữ gìn vị ngọt tuổi ấu thơ...
Bão tan rồi, sao em không trở lại Bóng hoàng hôn u uất phía chân trời Ngôi nhà nhỏ vùi trong bùn chới với Nước mênh mang cuốn hi vọng xa dần. Vẫn biết em còn đang ở rất gần...
Có một trung thu lặng lẽ Buồn vương lên cả ánh trăng Chị Hằng ngồi mong các bé Nhưng sao chẳng thấy em về Có một bản làng đang khóc Đâu rồi Làng Nủ bình yên Rừng xanh phủ màu...
Rồi đến một ngày cây cũng chẳng còn xanh Giống như em và anh tóc bạc dần theo năm tháng Chẳng thể ngược thời gian để vạch lằn ranh cho rất nhiều giới hạn Ta rơi vào giữa khoảng...
Trăng thì tròn mà hồn ai lại khuyết Ngày hội vui sao tê liệt cõi lòng Các con à dưới ấy có buồn không Chắc lạnh lắm giữa cánh đồng cô quạnh Lũ tràn về bất ngờ đâu kịp tránh....
Những em bé làng Nủ ơi Trung thu năm nay đến rồi Hạt mưa cũng đã ngừng rơi Các em ơi có về phá cỗ? Những mầm xanh đang bung nở Giờ lặng lẽ dưới bùn sâu Đèn ông sao...
Cuộc sống vốn dĩ bất toàn, vì thế những thất bại, đổ vỡ, không như ý… cũng thường xảy ra, và đó là điều đương nhiên, không ai tránh khỏi. Mỗi người khi lao vào cuộc mưu si...
Thử hỏi chiếc lá cuối mùa chiều nay tại sao lại gấy và kém xanh hơn trước sao vội vàng rơi một chiều không gió ngược hay tại lá kia cũng hiểu được ta buồn? Giá ...
Tháng tư đổ giọt ve sầu ngơ ngác biệt xuân Nốt nhạc ngân lên rồi tắt lịm trong vòm lá thẫm Vị sứ giả vô tư bỗng thấy mình lạc lõng Không có bạn bè sao hợp th...
Tháng tư rồi đọng nỗi nhớ về nhau Hoa gạo đỏ vẫn giữ màu tươi rói Hoa xoan tím đã hết lời mời gọi Hoa sưa còn muốn nói tới lời yêu Tháng Tư về ta đón đợi ...
Tháng tư về em đã biết hay không Nắng gắt hơn cho phượng hồng rực rỡ Hòa theo đó tiếng ve nào nhắc nhở Hạ sang rồi nức nở buổi mình xa Tháng tư này con phố nhỏ...