Ta đâu nghĩ mùa Thu buồn như vậy
Hay tại mình nên trời cũng tuôn mưa
Từng giọt, từng giọt thẫn thờ tiếc nuối
Như tiễn ai đi, không về nữa bao giờ
Thương là gì sao khó khăn đến thế
Yêu là gì chắc chỉ để xa nhau
Vẫn biết cuộc đời là sân ga nhỏ
Cứ trông theo mải miết những chuyến tàu
Đến bao giờ sẽ gặp người khách cuối?
Ai cũng vội vàng chợt đến chợt đi
Ta đến muộn lỡ làng sân ga vắng
Đành “một mình làm cả cuộc chia ly”
Thu nay vẫn đẹp như nhiều Thu trước
Chuyện hợp tan có lẽ bởi duyên trời
Mây vẫn xanh dù lệ tràn khoé mắt
Nắng vẫn trong, hoa vẫn nở đấy thôi
Ta có buồn, xin đừng buồn lâu nhé
Sau cơn mưa, trời lại sáng thôi mà
Rồi một ngày, có một người sẽ đến
Trên chuyến tàu cuối cùng, đợi ta ở sân ga…
Lật Đật