MÙA THU VẮNG ANH …

Em, đừng dạo phố một mình trong chiều thu Hà Nội
Anh sợ nước hồ thu nhuộm ánh mắt em buồn
Sợ heo may về làm bạc màu má thắm
Sợ bước chân em va phải những cô đơn

Em, đừng một mình ngồi ghế đá chiều thu
Anh sợ em chông chênh không có bờ vai ai để tựa
Sợ em thấy người ta vai kề vai hẹn hứa
Sợ em nghẹn lòng nước mắt chảy vào tim

Em, đừng nghĩ suy về những quá khứ lặng im
Anh sợ lòng em lại giăng đầy bão tố
Sợ chiều nay bất chợt những cơn ngâu đổ
Sợ em ướt đầm trong kí ức xa xưa

Em, mùa thu…mùa của yêu thương và những nỗi buồn
Mùa của những giọt vụn vỡ vương trên mắt môi người phụ nữ
Mùa của lòng ai…tìm chút hương tình cũ…
Nên anh sợ…sợ em lạc mất vào mùa thu…

Nguyễn Hiên

Bình luận Facebook