CẢM THỨC

Nhiều người đàn bà vẽ đời mình
Bằng nỗi buồn
Bằng niềm vui
Bằng những gam màu sáng tối

Chàng hoàng tử cưỡi Bạch mã qua sông trong truyện cổ tích không tới
Chỉ có người đàn ông lấm láp chất đời, đôi khi nói dối
Rồi chửi thề sau mỗi lần thất bại
Và cả những lần sai…

Nhan sắc đàn bà theo mùa tàn phai
Bàn tay sạn chai, bờ vai không còn mong manh như cánh vạc
Bớt mộng mơ nhưng chưa bao giờ thôi khao khát
Những vẹn nguyên

Đàn bà khi đau biết cất dần bao nỗi niềm riêng
Biết quên những điều cần quên dù thẳm sâu vẫn nhớ
Tự là phẳng lòng mình khi hoàng hôn đổ
Bao dung với lỡ lầm

Có phải đàn bà là nắng của ngày đông?

Hà Nguyễn

Bình luận Facebook