Có nhiều lúc…
Có nhiều lúc thấy mình rất mỏi mệt
Muốn ngủ vùi quên hết chuyện đã qua
Ở ngoài hiên mưa vẫn phủ nhạt nhòa
Chẳng sẻ chia, hòa thêm vào…nước mắt…
Phải làm sao để quên đi sự thật
Cuộc sống buồn chất chứa những lo toan
Bờ vai gầy nặng trĩu bởi vô vàn
Những khổ đau đan vào nhau…chằng chịt…
Có nhiều lúc muốn một bàn tay xiết
Chẳng nắm hờ để biết không cô đơn
Để ký ức sẽ mãi bị vùi chôn
Để nỗi buồn chỉ còn trong…quá khứ…
Có nhiều lúc đưa mắt nhìn tư lự
Chiếc lá rơi nhẹ bẫng giữa không trung
Quặn thắt tim bởi ai đó đã từng
Rời bỏ ta… giữa lưng chừng…hạnh phúc…
Có nhiều lúc trái tim này thúc giục
Mở lòng ra để đón ánh dương sang
Kéo hờ xong lại mải miết vội vàng
Đóng chặt vào chẳng mở toang…lần nữa…..
Vì vết thương vẫn mãi… chưa thể lành…
Sưu tầm