Đôi khi nỗi đau cũng là quà mà thượng đế ban tặng

Ai cũng từng đau ít nhất một lần trong đời, ai cũng bước qua nó nhưng mỗi người có một cách đi qua nỗi đau không giống nhau. Khi bước qua được thì chúng ta sẽ trưởng thành hơn và rồi tự biến nó thành… món quà.

Đau – cuộc đời ai cũng ít nhất một lần cảm thấy – nhưng nông sâu ngắn dài khác biệt. Có nỗi đau thể xác, có nỗi đau tâm hồn, có nỗi đau thể chất, có nỗi đau tinh thần. Suy cho cùng đều gọi là đau.

Có nỗi đau mất mát người thương, người thân, có nỗi đau của thất bại, có nỗi đau vì niềm tin bị đánh cắp và muôn ngàn lý do khác nữa. Nhưng tất cả đều có một điểm chung đó là trái tim bị bóp nghẹt lại, đau tưởng chừng quằn quại không thể sống. Dù là nguyên nhân gì thì họ đều giống nhau, trong lòng cùng mang một nỗi đau khổ mà đối với họ vào thời điểm đấy tưởng như không thể vượt qua.

Tôi đã từng sợ năm tháng cuộc đời thêm những nỗi đau khiến tâm hồn mình trở nên chai sạn. Tôi đã từng sợ cảm xúc của mình bị thời gian – loại hóa chất mạnh nhất ăn mòn.

Tôi sợ tôi không còn rung động trước sự kiều diễm của những cánh hồng mỏng manh. Tôi sợ tôi không còn nhớ mùi của gió. Tôi đã từng sợ người tri kỷ của mình bội bạc. Tôi đã từng sợ nhiều thứ… Và tôi đã tự giới hạn mình vì lưu trữ quá nhiều thứ không cần thiết trong tiềm thức: Niềm tin hữu hạn, thành kiến, sai lầm, quan niệm…

Bất kỳ ai nếu bước qua được nỗi đau thì sẽ nở nụ cười rạng rỡ và đó chính là món quà lớn (Ảnh minh họa).

Tôi đã gặm nhấm tất cả để rồi thấm thía nỗi đau và ngộ ra rằng mọi việc xảy ra đều có mục đích và nguyên nhân của nó. Có thể là một bài học, có thể là một kinh nghiệm, có thể là một sự trả giá, có thể là một thử thách… Ai cũng từng đau ít nhất một lần trong đời. Ai cũng bước qua nhưng mỗi người có một cách đi qua nỗi đau không giống nhau.

Tôi học họ và tôi đã học bài học từ những sai lầm đau khổ của chính tôi. Tôi sẽ tha thứ mãi mãi cho những người đã gây đau khổ cho tôi trong đó có cả chính tôi. Tôi học cách tha thứ cho mình và tha thứ cho người.

Tôi đã và đang học cách lắng nghe mà không ngắt lời, không khiển trách hay dạy bảo. Tôi cố gắng hiểu ý định của họ và không tự suy diễn đưa ra kết luận như ngày trước nữa. Tôi đặt tôi và họ cùng có một hướng nhìn chung để cùng đưa ra quyết định. Không ghen ghét và không đố kỵ bởi vì tôi hiểu mỗi người là duy nhất và mỗi người đều có những giá trị riêng của mình.

Cuộc đời có những nỗi đau mà từ giờ tôi sẽ coi đó là thử thách, là món quà. Sau mỗi nỗi đau đi qua là một tình yêu lớn hơn sẽ đến. Qua đó tôi hiểu và cải thiện bản thân. Nếu tôi cứ mãi phức tạp mọi thứ thì tôi đang tự trói mình vào sự bế tắc và than vãn.

Tôi nhận ra rằng tôi hạnh phúc hơn khi tôi đơn giản hơn. Tôi học cách yêu chính mình, yêu gia đình, yêu bạn bè thân thiết nhiều hơn nữa. Tôi sẽ yêu họ theo cách mà họ muốn chứ không phải theo cách tôi thích làm.

Và nỗi đau rồi sẽ qua.

Chúc cho những ai từng đau khổ – sẽ lại tìm thấy nụ cười rạng ngời hạnh phúc!

Theo Nguoiduatin

Bình luận Facebook