Ô CHẲNG RỘNG SAO CỨ THỪA CHỖ ƯỚT?
Phố tan tầm trời rớt lạnh hạt mưa
Em lặng lẽ bật ô, thừa chỗ ướt…
Phố vắng anh dẫu đi về bao lượt
Vẫn nghe lòng nhung nhớ bước chân quen.
Chiều dần buông, con phố nhỏ lên đèn
Em đứng đó phía góc đường chết lặng
Thoáng dáng anh cùng ai nơi quán vắng,
Tay đan tay ríu rít như nhân tình?
Em quay đầu về cuối phố lặng thinh
Còn nhau đâu sao em hoài đắng đót?
Tình chết yểu như nắng chiều vàng vọt
Xót làm gì chút dĩ vãng đã qua…
Ngày anh đoạn tình buông câu nói rời xa
Em đã biết mình chỉ người thay thế
Trong lòng anh, em muôn đời đâu thể
Xóa bóng người con gái của hôm xưa.
Phố chiều nay chớm lạnh bởi cơn mưa
Ô chẳng rộng sao cứ thừa chỗ ướt?
Giá ngày xưa đừng cố tình bước ngược
Thì đau lòng đâu phải tại cô đơn.
Kimmi