EM ƠI! ĐẤT NƯỚC ĐỦ MỆT RỒI !
Em ơi ! đất nước đủ mệt rồi
95 triệu trái tim cùng chung nhịp thở
Cùng chung một nỗi âu lo khiếp sợ
Dịch bệnh hoành hành em có hiểu không em?
95 triệu đồng bào đã phải từ bỏ thói quen
Trẻ em chẳng thể đến trường để phòng trừ hiểm họa
Bao gia đình cũng lâm vào khốn khó
Sinh hoạt thường ngày lắm sự đổi thay
Cả nước đồng lòng giữ được những hôm nay
Biết bao người đã phải hi sinh hạnh phúc của riêng mình để ra đầu trận chiến
Bác sĩ chẳng về nhà …túc trực trong bệnh viện
Y tá mặc con sinh nhật buồn…chăm sóc bệnh nhân
Em đang ở nơi đâu khi tất cả xoay vần
Nỗi trăn trở của biết bao người có khi nào em nghĩ tới
Mà sống với cuộc đời bằng ánh nhìn vời vợi
Như một trò đùa … Chẳng hiểu được trắng đen.
Đêm đã khuya thành phố leo lét ánh đèn
Đã bao người vì em mà không tròn giấc ngủ
Hệ lụy ngày mai là gì từ những điều xưa cũ
Em đã làm ở những hôm qua .
Xin hãy tạm ngừng những chuyến đi xa
Xin hãy lắng nghe trái tim bao người giữ gìn cho đất nước
Đừng sống vô tâm một lần sa chân bước
Khiến cả cộng đồng nghiêng ngả vì em.
Chẳng phải vì cuộc đời ích kỷ nhỏ nhen
Mà hờn trách những điều ta lầm lỡ
Khi bao người chung một niềm trăn trở
Mong cho đất nước được an bình!
Nghinh Nguyễn