Em không cần cố gắng nữa đâu. Cái gì nhiều quá sẽ trở nên rẻ rúng…
Cố gắng để làm gì khi mà tương lai ấy không dành cho em… Cái gì nhiều quá sẽ trở nên rẻ rúng, kể cả tâm tư, nhiệt tình, tâm huyết cũng không ngoại lệ. Em không sai, chỉ là em chưa đúng mà thôi…
Con người khi muốn đạt được mục tiêu gì đó, cần cho mình một giới hạn thời gian để cố gắng. Giới hạn của em chưa đủ lâu, chưa đủ dài sao? Một nửa trong số đó em đã bắt mình phải im lặng, nửa còn lại không phải vì muốn níu kéo để chiếm hữu, chỉ là em sợ tương lai với những xô bồ sẽ khiến em không thể quan tâm và yêu thương những điều trong quá khứ em đã từng.
Có thể em tiếc nuối khoảng thời gian im lặng của mình, em nên thấy may mắn vì điều đó, vì chưa làm trò cười cho người khác quá lâu.
(Ảnh minh họa)
Em đã hơn một lần khẳng định mình sẽ cố gắng hết sức đến khi nào những thứ em khao khát hoàn toàn thuộc về một ai đó không phải em. Nhưng giờ đây thời gian chưa hết hạn mà em đã phải nhận phần thua về mình. Cái gì nhiều quá sẽ trở nên rẻ rúng, kể cả tâm tư, nhiệt tình, tâm huyết cũng không ngoại lệ. Em không sai, chỉ là em chưa đúng mà thôi, vì đã khiến mọi yêu thương của em trở nên quá rẻ mạt.
Tôi biết em đã phải đánh đổi những gì khi làm cái việc chúng ta hay gọi là “dùng cả tuổi thanh xuân để theo đuổi”. Sĩ diện có, tự ái có, tự tôn có, cả những mối quan hệ có thể nảy mầm… điều mà tín ngưỡng ban đầu của em hết sức xem thường và không cho phép.
Em ạ, em khờ dại lắm. Cuộc đời của em có thể vì gặp một ai đó mà rẽ ngang như Dương Lam Hàng được hay không, hay thậm chí là rẽ ngoằn ngoèo đi đâu đó, nếu không thì đấy chưa phải là định mệnh. Xin em đừng giữ niềm tin cố chấp vào những điều không tương xứng với những thương yêu mà em đã bỏ ra.
Thế nên tôi bảo, em không cần cố gắng nữa đâu, em nhé, cô gái bé nhỏ của tôi…
sưu tầm