Thế giới này mệt mỏi quá mẹ ơi
Thế giới này mệt mỏi quá mẹ ơi
Con chẳng muốn cố thêm phần nào nữa
Áp lực bủa vây mình con đứng giữa
Loay hoay chọn lựa ở nơi ngã tư đường
Thế giới này rộng lớn tựa đại dương
Con thương mình chỉ một thân bé nhỏ
Ngụp lặn ngày đêm nhiều điều chẳng tỏ
Con nên đứng giữa dòng hay theo sóng trôi đi?
Thế giới cứ cuồng quay còn con muốn nghỉ
Chỉ một ngày quay lại bến thuyền xưa
Sà vào mẹ giống như những ban trưa
Để được chở che, nhưng giờ không còn nữa
Thế giới không có mẹ khác quá mẹ ơi
Vì mọi chuyện trên đời giờ mình con gắng sức
Nhiều lúc hụt hơi tưởng chừng như bất lực
Nằm thở dài khóc rưng rức không thôi
Nhưng con lại phải dậy chẳng dám buông xuôi
Để mẹ nơi xa yên lòng con đã khác
Vững thân mình qua bão giông lũ thác
Tựa như mẹ ngày nào đã nuôi nấng con khôn.
Tuyết Hà