Người đàn bà qua nửa tuổi thanh xuân Lắm khổ đau nhưng chưa từng hạnh phúc Đời gian nan với vô vàn khó nhọc Giam nỗi niềm nơi góc khuất con tim Chỉ muốn rằng được một chốn bì...
Nếu ngày mai, ta chợt gặp nhau? Thì sao nhỉ? Ta sẽ bước đi như bao người trên phố… Hay có chút ngại ngùng vì nhớ lại chuyện xưa… Ta có còn tươi cười và kể về những cơn...
Cảm ơn anh vì đã bỏ em đi Đã thật lòng nói ra câu ly biệt Cảm ơn đã dạy cho em bài học “Đừng đặt quá nhiều kỳ vọng ở một ai!” Cảm ơn anh vì những sớm mai...
Chúng ta còn gặp nhau được bao lâu trong đời nữa đâu mà cứ phải tính toán chuyện thiệt hơn như thế? như thể việc quan tâm,yêu thương hay chăm sóc cho nhau cũng bị biến thành nhận-c...
Nếu ngày mai, ta chợt gặp nhau? Thì sao nhỉ? Ta sẽ bước đi như bao người trên phố… Hay có chút ngại ngùng vì nhớ lại chuyện xưa… Ta có còn tươi cười và kể về những cơn...
Có bao giờ anh thấy nhớ em chưa? Hay điều đó…chỉ mỗi em nghĩ thế Chỉ có mỗi em nhớ những điều anh kể Chỉ có em là nhớ người ta…thế thôi!? Có bao giờ anh thấy nhớ em ...
Sáng thức dậy nghe gió mùa chạm cửa Có mùa thu đi lạc xuống vai em Bàn tay khẽ lùa mây vào trong tóc Nắng như tơ vàng rụng xuống chân thềm. Anh gởi lại bên hiên nhà nỗi nhớ...
Anh có về cùng ước hẹn tháng Ba? Hay lại lỡ cho nhạt nhòa mong đợi Bến sông xưa vẫn nỗi niềm vời vợi Mưa bụi dày giăng mắc sợi nhớ thương… Ký ức nào còn...
Có khi nào anh nhớ tới em không? Ở nơi này em nhớ anh nhiều lắm Một cô gái từng yêu anh thầm lặng Yêu thật nhiều mà chẳng dám nói ra Có lẽ nào duyên nợ giữa hai ta...
Em chưa về đành lỗi hẹn tháng ba Lời hẹn ước chia xa chiều xuân muộn Cánh mộc miên bay vờn cơn gió cuốn Sóng xô bờ cuồn cuộn cuối trời xa. Em chưa về đành lỗi ...
Mấy năm rồi chị bận chẳng thăm anh Chị giận anh lâu không về quê nữa Bao năm tháng anh đã quên lời hứa Hẹn mùa sau hoa bưởi nở anh về Tình anh chị thủa ấy đẹp...
Con về tìm lại tháng ba Nhặt bông gạo đỏ, đi qua tháng ngày Tìm xuân hỏi hạt mưa bay Vương trên tóc rối, vai gầy mẹ xưa ! Con về tìm lại sớm trưa Gò cao, ruộng cạ...
Nếu có thể cười vui lên mà bước Bởi đường đời còn có những thương yêu Nếu có thể dấu nỗi buồn mọi lúc Thì làm chi có hàng lệ ướt mi. Nếu có thể bớt hơ...
Chỉ bản thân ta mới hiểu Tánh tình mình như thế nào Chỉ hội bạn thân mới biết Nết mình lầy lội ra sao Bạn thân chính là những đứa Bên ta cả lúc vui, buồn Đôi ...
Cảm ơn bạc bẽo của người Cho ta nếm đủ khóc cười hôm qua Người gieo thương tổn xót xa Để ta tỉnh ngộ nhận ra thương mình Cảm ơn người cạn nghĩa tình Bỏ mặ...